Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Cùng Nhau Làm Việc Trong Âm Thầm, Phần 9/9

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Có thể ngày nào đó sẽ được. Biết đâu đó. (Như vầy cũng tốt rồi ạ…) Như vầy cũng tốt. Thật không!? (Thật ạ.) Ờ, nhưng ngày nào đó có lẽ còn tốt hơn nữa. Ngay cả chỗ này, trong vùng này, nhưng chúng tôi muốn rộng hơn. Và chúng tôi làm từ từ. Đang từ từ lo chuyện này, có lẽ mình sẽ có thêm chỗ. […] Cũng tốt là ít ra chúng ta được ngồi với nhau. Không sao cả. Dù nó đứt đoạn, đứt quãng. (Dạ.) Ừ, cái đó... Hả? (Ở đây trần nhà cao, mình có thể xây hai tầng.) Ờ, tôi cũng đang nghĩ tới chuyện đó, nhưng những người da trắng, họ cao quá trời. Họ đi sẽ đụng! Rồi... (Dạ.) (Chỉ cần thêm đồ đệm.) Ờ, phải. Vậy đây là một luật mới trong “đạo Thanh Hải”: Khi quý vị đi vô chùa, phải để cái gối trên đầu. […]

Giường Murphy (giường âm tường) là giải pháp rất tốt. Mình có thể làm như vậy – gập lên… Ít ra một số người có thể ngồi trên đó, đằng đó, và một số người có thể ngồi đằng kia. Mình nói chuyện đó ở Luân Đôn rồi, phải không? (Dạ phải.) Ừ. Có lẽ mình sẽ làm như vậy. Biết đâu được? Nhưng có điều cái nhà này không biết chịu nổi không? Rồi sẽ nóng hổi trong đó! Chà. Mình sẽ coi thử căn nhà này vững chắc tới cỡ nào, tường vách này kia. (Dạ vững chắc.) Coi nó có đủ vững chắc không ha? Vậy mình có thể làm cái bục lớn, như là, cột trụ, cột trụ, rồi để gỗ lên trên. Tuyệt, phải không? Mình có thể làm thử, nhưng đừng ai ngồi ở dưới. Không chắc nó có… Không biết có ai cả gan ngồi bên dưới không. Có lẽ.

Ờ, mình có thể làm một số, như là một nửa ở đây, để quý vị vẫn nhìn thấy được. Rồi một phần ở đó, tối thiểu. Mình nhét thêm được bao nhiêu người vô nữa? Có lẽ 20. (Dạ 20.) Cái gì? (Dạ tổng cộng, có lẽ 50.) Tất cả đó, được, vậy thì người quay phim làm sao đi lại được? (Treo lơ lửng trên trần nhà.) Treo lơ lửng hả? Ờ. Chà! Mình có đủ mọi giải pháp. Người gì mà thông minh quá! Có lẽ mình cũng làm như vậy được. Có nhớ lúc ở Anh quốc tôi nói gì với họ về kiểu giường âm tường không? Ờ, chúng ta có thể làm như vậy. Nhưng chỗ này cũng sẽ rất bề bộn; đi chỗ nào cũng đụng trúng cột gỗ! Chà, sẽ chật chội lắm đó, nhưng không sao. Có lẽ mình không cần phải làm vậy. Để coi nó như thế nào há.

Bên Ý, tôi cũng tìm. Đã tìm rất lâu, rất nhiều nơi. Có những nơi, cũng có lâu đài này nọ rao bán bên Ý. Không có chỗ nào phù hợp. Tôi chỉ lo về những người láng giềng. (Dạ ở đó không có hàng xóm.) Hả? (Chỗ chị ấy kiếm không có hàng xóm.) Đó là vấn đề. Đã nói rồi, chỗ tôi ở – 40 phút mới tới căn nhà kế. (Chà) Vậy mà cảnh sát vẫn tới, tại vì: “Sao bà ở đây?” Và khi quý vị đi [đến đó], nhiều người trên đó sẽ thắc mắc mình làm gì. (Dạ.) Sao nhiều người đến với nhau ở một nơi biệt lập như vậy?

Tôi nghĩ ở đây, hiện giờ, chỗ này tôi cảm thấy rất dễ chịu. Phải không? (Dạ phải.) Thấy được ha? Quý vị biết đó, bên cạnh có một nhà thờ, có lẽ mình mua nhà thờ đó ha. (Dạ.) Nhà thờ vắng vẻ! Quý vị có xem chưa? (Dạ chưa.) Sao vậy? Quý vị chậm quá. (Dạ sáng nay nó đã đóng cửa rồi.) Hả? (Ngày mai mới mở cửa ạ.) Không cần phải đến đó. Có người nào ở đó không? Ồ! Họ đóng cửa mấy giờ? (Dạ ba giờ chiều.) Vậy thì, buổi sáng quý vị tới hỏi nhé. Nhà thờ không có ai, vô lý, đúng không? (Dạ vô lý.) Để mình dùng, đúng không? (Dạ.) Mình có thể ngồi trong tháp chuông rồi… Không có ai ở đó! Người nào ngủ gật, cứ rung chuông là xong. Tôi nghĩ chúng ta không cần đập vai, không gì cả! Ờ, thay phiên, Hộ pháp đi lên tháp chuông, còn mình chỉ dùng máy bộ đàm: “Ê, rung chuông!” Rồi mọi người tỉnh dậy há. Vậy thì vui lắm.

Nhà thờ đó thấy lớn quá ha. (Dạ.) Có lẽ một ngàn người vô đó cũng vừa. (Trong đó còn có 3 tầng.) Ờ, nhiều tầng. Tôi thấy có một tư gia bên cạnh. Tư gia đó thuộc về nhà thờ. Thấy thánh giá trên cửa sổ. Bên kia đường, có một khu liên hợp các tư gia. Cho nên, có lẽ khu đó hồi trước thuộc về tất cả xứ đạo. Cho nên, nếu mình mua nhà thờ với khu đó luôn, mình sẽ hoan ca. Mình không lo lắng về khói. Kệ nó. Trước sau gì mình cũng chết. Ai mà bận tâm? Miễn sao hạnh phúc là được! Chết trong hạnh phúc hả?

Được rồi, cưng. Bây giờ chúng ta thiền. 11 giờ [tối] rồi. À không, gần 12 giờ đêm rồi chứ. Quý vị thức có sao không? (Dạ ổn ạ.) Thỉnh thoảng cười cũng tốt. Thôi, bây giờ nhắm mắt, ngậm miệng. Không cười nữa. Đi ngủ.

Kẹo (thuần chay) nữa không? Không hả? Không. Họ đang cười gì vậy? (Dạ Sư Phụ dễ thương.) Cười nghĩa là muốn hay là không? (Dạ muốn!) Muốn hả? Không thể tin nổi! Người gì mà thích bị “đánh đập”? Chà, cái này là kẹo (thuần chay) khác. Anh quay phim. Đây! (Chao ôi!) Quý vị có rồi phải không? (Dạ chưa.) Đây! (Chao ôi!) Ồ, chao ôi! Coi chừng! Nói rồi, tôi đang “giận”! Đây, cưng! Lại đây, lại. Đi nào. Đi làm họ “sợ” chơi.

Tôi tới rồi đây! Nghiêm túc đó! Người quay phim. Coi chừng! Ở đây. Không có? Đằng đó. Họ thích như vầy. “Mưa” tuôn. Ờ, đằng đó. Đây. Đây. Tôi đã nói rồi, người quay phim. Được không? Ngon không? (Dạ cảm ơn Ngài.) Wunderbar (Tuyệt vời). Mập ra. Vui vẻ mập ra. Được rồi. Tốt. Bây giờ mình thiền. Được chứ? Thiền. (Chà!) Không bao giờ đủ cho quý vị. (Dạ không bao giờ). Không bao giờ. (Dạ không bao giờ). Để dành cho cả năm ha. Còn nhiều nữa. Tất cả là của quý vị. Mỗi khi có thời giờ hay khi nào muốn, thì lấy ăn.

Quý vị thích chỗ này hay không? (Dạ thích.) Quý vị thích chỗ này? (Dạ thích.) (Chắc chắn rồi ạ.) Quý vị thích? (Dạ thích.) Không quan tâm ô nhiễm hay gì cả? (Dạ không.) (Mình ở trong nhà.) (Mình ở trong nhà mà.) (Mình ở trong nhà, không cảm thấy ô nhiễm.) Không. Ừ, nước, tất cả mọi người chia nhau nha. Lẹ lên. Lẹ lên, lẹ! Nhiều kẹo quá, Trời ơi! Quý vị thích kẹo (thuần chay), hay vì đó là đồ gia trì? (Dạ đồ gia trì của Sư Phụ.) (Dạ đồ gia trì.) Bình thường, không thích [kẹo] hả? (Ở nhà, chúng con trộn kẹo với rau và trái cây.) Trộn kẹo với rau và trái cây? (Dạ.) (Và đây là đồ gia trì!) (Đồ ăn trở thành được gia trì.) Thật buồn cười! Nên uống nước sau khi ăn ngọt, nếu không, nó không tốt cho não bộ.

Được rồi, hãy thưởng thức. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tôi phải đi lên để lo công chuyện, việc văn phòng, nhé? (Dạ.) (Dạ hẹn gặp Sư Phụ sau.) Thiền đi. Có lẽ tôi sẽ xuống lại. (Cảm ơn Sư Phụ.) Quý vị thưởng thức nha. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. Tôi cũng thích chỗ này. Ít không gian hơn, và quý vị đã sẵn sàng. Tôi không phải lo lắng gì cả. Tốt cho trái tim tôi. Tôi không biết có ô nhiễm hay không, nhưng tốt cho sức khỏe của tôi. Tôi không lo gì cả. Không căng thẳng. Không căng thẳng vì nó bình an. Mọi người có thể thiền, vô rồi ra, không ai ngăn cản chúng ta cả. Nên rất lành mạnh. Đối với tôi, nó lành mạnh. (Ồ, thật vậy.)

Photo Caption: Những Thứ Tầm Thường Cũng Đẹp Biết Bao!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (9/9)
1
2024-10-20
2712 Lượt Xem
2
2024-10-21
2244 Lượt Xem
3
2024-10-22
1972 Lượt Xem
4
2024-10-23
2079 Lượt Xem
5
2024-10-24
1838 Lượt Xem
6
2024-10-25
1586 Lượt Xem
7
2024-10-26
1646 Lượt Xem
8
2024-10-27
1511 Lượt Xem
9
2024-10-28
31636 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android