Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Những Khích Lệ Đầy Tình Thương, Phần 8/15

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Mỗi quốc gia, chỉ cần 10 người tốt, đạo đức, những người tu hành như anh, chỉ cần 10 người là đủ để cứu cả quốc gia đó. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Cho nên không sao. Mười người là đủ đối với tôi rồi. Một trăm là nhiều lắm rồi. Dù họ không hành thiền, nhưng hạt giống Minh Sư bên trong sẽ ngày càng phát triển. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ít ra là khi họ làm gì sai, họ sẽ nghĩ: “Ồ, không được, cái này sai rồi”. Dù họ không thiền, nhưng họ biết: không sát sanh, không trộm cắp, không nói dối, không... Họ biết hết.

(Bây giờ con kỳ vọng vào Truyền Hình Vô Thượng Sư, hy vọng có gì đó [tốt đẹp] sẽ xảy ra.) Anh thấy đó, hai người còn hơn là không [có ai]. Nhưng những người đã đến nghe tôi thuyết pháp, họ cũng về nhà và có gì đó trong tâm họ. Rồi dần dần sẽ phát triển, có thể sau này, trong kiếp này. Còn những người thọ Tâm Ấn, đôi khi họ đi ra, nhưng đôi khi họ trở lại. Hoặc họ ở nhà thiền, coi băng hoặc là coi Truyền Hình (Vô Thượng Sư). Họ không đi cộng tu. Có lẽ họ không muốn liên lạc, nhưng họ vẫn thiền. Người ta nói rằng trong bất kỳ quốc gia nào, nếu có được 10 người đạo đức, như quý vị, 10 người thôi, thì quốc gia đó sẽ không bao giờ bị hủy diệt. Anh hiểu không? Nên đây là đủ rồi, 10 người! Tôi biết chắc trong số 100 người thọ Tâm Ấn, hẳn phải có 10 người thiền, kể cả hai anh. Tối thiểu là 10, luôn luôn có 10%. Không bao giờ có 100% người tiếp tục [tu hành]. 10% vẫn tiếp tục, có lẽ thiền ở nhà. Anh thì rõ ràng hơn, còn họ có lẽ ở xa. Họ không tới, nhưng họ có thiền. Nếu được, thì anh ráng liên lạc với họ, nói chuyện với họ. Có số điện thoại của họ không? (Dạ, con có số của họ.) Vậy mời họ nha. (Con nghĩ hôm nay con sẽ viết thư cho họ.) Ờ, tốt. (Con đã nghĩ tới chuyện này. Bây giờ con viết, có lẽ họ nghĩ…) Chỉ nói là đến uống trà, tới uống trà với anh. (Con có nghĩ tới chuyện này.) Rồi ăn cơm (paella) thuần chay với nhau, rồi nói chuyện, trò chuyện, sau đó đoàn kết, tương trợ lẫn nhau. Gửi điện thư cho họ hoặc làm gì đó hoặc viết thư.

Mỗi quốc gia, chỉ cần 10 người tốt, đạo đức, những người tu hành như anh, chỉ cần 10 người là đủ để cứu cả quốc gia đó. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Cho nên không sao. Mười người là đủ đối với tôi rồi. Một trăm là nhiều lắm rồi. Dù họ không hành thiền, nhưng hạt giống Minh Sư bên trong sẽ ngày càng phát triển. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ít ra là khi họ làm gì sai, họ sẽ nghĩ: “Ồ, không được, cái này sai rồi”. Dù họ không thiền, nhưng họ biết: không sát sanh, không trộm cắp, không nói dối, không... Họ biết hết. Ít ra họ cũng trì giữ, và làm người tốt. Có thể họ vẫn ăn thuần chay, tu hành chút đỉnh. Rất tốt cho quốc gia của anh.

Tổng thống (Thủ tướng) nước anh đã trở thành chủ tịch của Liên minh châu Âu – Bồ Đào Nha! (Dạ, ông Durão Barroso.) Ông là người rất tốt, một người rất là công bằng và là một người đàn ông rất tốt. Anh nên hãnh diện là người Bồ Đào Nha. Ông là người tốt. (Dạ, tốt, thưa Sư Phụ.) Thấy không, rất nhiều điều tốt cho quốc gia của anh. Không cần nói phải có nhiều người. Không cần nói phải có nhiều người. Mỗi quốc gia có 10 người là đủ, để chúng ta có thể cứu thế giới. Mỗi quốc gia cứu – quốc gia này cứu ở đây, cứu quốc gia khác... Bởi vậy tôi mới đi [hoằng pháp] khắp nơi. Dĩ nhiên tôi biết không phải ai cũng ở lại. Nhưng bao nhiêu đó là đủ rồi. 10% cũng đủ. Rồi từ từ thêm nữa. Bây giờ mình có Truyền hình (Vô Thượng Sư), thêm nhiều người xem, có lẽ thêm nhiều người nữa. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Anh hãy giữ niềm tin! Giữ vững niềm tin! Hồi mới đến Đài Loan (Formosa), tôi chỉ có một mình. Tôi có hai, ba đệ tử. Bây giờ nhìn xem, có nhiều quá chừng. (Dạ,) Thời gian, thời gian. (nhưng Sư Phụ là một vị Minh Sư ở đẳng cấp cao hơn.) Thời gian!

Có thể anh tổ chức một buổi hội thảo chiếu băng hình trong một tiệm cà phê nhỏ, rồi mọi người sẽ tới xem. Nếu anh thích. Thôi, cái đó khó, khó đó. (Con không biết nếu... Con băn khoăn không biết mình có đủ kinh nghiệm và có thể nói chuyện với những người khác hay không.) Không, đừng nói [nhiều]. Chỉ nói là khi thiền, quý vị sẽ bình an hơn, đời sống sẽ tốt đẹp hơn, và sẽ có lòng từ bi hơn. (Xin cảm ơn Sư Phụ.)

Còn câu hỏi nào nữa không? (Con thương Sư Phụ.) Tôi cũng thương anh. (Con thương hơn tất cả những gì khác trên đời này, những gì Ngài đang làm rất hiệu quả. Con thương...) Cảm ơn anh đã sát cánh bên tôi. (Thế giới này cần công việc này.) Họ cũng cần anh. Thấy không, chúng ta làm việc với nhau. Anh làm có lẽ ở phạm vi nhỏ hơn, còn tôi làm ở phạm vi lớn hơn. Nhưng nhỏ, nhỏ, nhỏ – rồi trở nên lớn. Chúng ta cùng nhau [làm]. Anh cũng làm việc tốt. Tôi rất mừng. Cảm ơn anh đã ở lại. Cảm ơn anh đã ở lại với tôi, cùng làm việc với tôi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. Cảm ơn anh. Cảm ơn tình thương của anh, lòng tin của anh và mọi thứ. Chúng ta làm việc cùng nhau ha? Từ từ, nhưng sẽ ổn. Không vội, không vội. (Con thương Ngài.) Ừ. Hẹn gặp anh lần sau.

[Cái này] không giống anh. (Dạ không, vì con có râu.) Anh nghiêm túc hơn. (Dạ, do có râu.) Như thế này anh trông đẹp hơn. (Dạ giờ thì con không có râu.) Ờ, không có râu trông đẹp trai hơn. Thật đó. (Mẹ con cũng nói vậy.) Nói giống vậy? (Dạ giống vậy.) Ừ, đó là sự thật. Đây, anh trông quá nghiêm túc. (Con từng là sĩ quan quân đội.) Lý do là vậy. Bây giờ anh trông vui vẻ hơn và thư giãn hơn. (Dạ vâng. Con đã rời quân đội,) Bỏ, từ bỏ. (và giờ thì con tự do hơn.) Ờ, trông anh thoải mái hơn. (Con đã trở lại với) Đời sống bình thường. (đời sống bình thường.) Ờ, phải. Như thế tốt hơn. (Trong thời gian khi con còn ở trong quân ngũ, con rất, rất tập trung, cứng ngắc.) Phải, đúng rồi. (Đó là một kinh nghiệm.) Anh nhìn anh hồi đó, và nhìn anh bây giờ. Một người hoàn toàn khác. Anh rất vui vẻ.

(Nhưng khi gặp Sư Phụ lần đầu, con không sợ, chỉ cẩn thận hơn thôi.) Hoài nghi, phải không? (Dạ hoài nghi.) Nghi ngại. Người phụ nữ này là ai? (Đây là ai?) Có thể tốt, có thể không. (Không bán gì cho con cả. Nhưng khi nghe giọng Sư Phụ, thì con...) Anh tin ngay. Ờ. “Chúng ta có thể thử”. (Đó là buổi hội thảo duy nhất mà con tham dự.) Vậy hả? Khi nào? (Không có hội thảo nào khác.) Không bao giờ đi đâu hết. (Dạ không, không bao giờ.) Hiểu. (Con tìm kiếm đức tin tâm linh trong sách.) Có rất nhiều, rất nhiều sách. (Con tìm kiếm, tìm Thánh Kinh.) Ờ. Rồi anh tìm thấy. Bây giờ anh ổn chứ? (Nhưng con không đi đến bất kỳ hội thảo nào ngoài hội thảo của Ngài.) Tôi mừng vì anh đã đến. (Ví dụ như, khi con đến… con muốn làm việc nhiều hơn,) Để ở lại. (thời gian ân điển cho con.) Ờ.

(Nhưng con đến từ Alcobaça, ở phía bắc Lisbon, 100 km (~54 dặm) về phía bắc.) Xa quá. (Và vì công việc của con, con cần phải đến Lisbon. Và khi con ở đó, một quyển sách biếu của Sư Phụ đang đợi con trong văn phòng.) Ồ, thật sao? Và sau đó anh đi? (Con nhận được sách biếu vào tháng Mười Hai. Nhưng Sư Phụ đã ở Lisbon vào tháng 5, ngày 7 tháng 5. Con không đọc sách biếu vào tháng Mười Hai. Nhưng một tuần trước đó, con thấy quyển sách biếu trong văn phòng của mình, con nói: “Ồ, ‘Tức Khắc Khai Ngộ’. Là gì vậy?” Và đêm đó con đọc liền và đọc tất cả thông tin,) Ừ. (về giải thoát; bất cứ ai tin Ngài, sẽ được giải thoát.) Đúng. (Con hỏi trực giác của mình. Con cầu xin được gặp Sư Phụ nhưng rồi quên mất.) Quên mất. (Con không nghĩ và không hy vọng được) Được gặp tôi. Phải. (gặp Sư Phụ. Nhưng một tuần sau, con thấy trên báo: Sư Phụ Thanh Hải đang ở Lisbon.) Không thể nào. Nên anh đã đi gặp. Tôi rất vui vì anh đã đi gặp. Chúng ta có duyên. Chúng ta có thể làm việc cùng nhau cho một thế giới tốt đẹp hơn.

(Con xin hỏi một câu được không, thưa Sư Phụ?) Được chứ, câu nào cũng được. (Kiếp trước con có ở bên Sư Phụ không?) Chắc chắn là có. Anh quên rồi. Hai lần! (Hai lần ạ? Con không làm Sư Phụ khổ chứ ạ?) Không, không, không có! (Không ạ?) Anh rất tốt. Đúng vậy! Anh là đệ tử tốt, có điều [đẳng cấp] không cao lắm. Bây giờ anh trở lại, muốn lên cao hơn. Cho nên tốt. Lần này anh sẽ đạt được. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Cũng là vì anh nhớ tôi nữa, nên muốn trở lại, để chúng ta làm việc với nhau trong kiếp này, lần cuối. Tôi mừng gặp lại anh. Lâu lắm rồi. Chào nha. Bây giờ về hả? (Dạ, con sắp đi. Con sẽ lấy chút đồ ăn rồi đi.) Rồi. Thượng lộ bình an! Gặp anh lần tới. (Dạ, hẹn gặp Sư Phụ.) Chào! Tiếng Bồ Đào Nha “chào” nói làm sao? (Adeus!) Adeus! (Adeus là “dành cho Thượng Đế”.) Dành cho Thượng Đế, adeus! Cũng như tiếng Tây Ban Nha. (Dạ đúng.) Adeus!

    

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (8/15)
1
2023-03-13
6156 Lượt Xem
2
2023-03-14
4388 Lượt Xem
3
2023-03-15
3733 Lượt Xem
4
2023-03-16
3530 Lượt Xem
5
2023-03-17
3317 Lượt Xem
6
2023-03-18
3397 Lượt Xem
7
2023-03-19
3079 Lượt Xem
8
2023-03-20
3526 Lượt Xem
9
2023-03-21
3794 Lượt Xem
10
2023-03-22
3172 Lượt Xem
11
2023-03-23
3228 Lượt Xem
12
2023-03-24
3059 Lượt Xem
13
2023-03-25
3315 Lượt Xem
14
2023-03-26
2723 Lượt Xem
15
2023-03-27
2964 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android